Đặt Tour: 0902 107 107

Du lịch Phan Thiết - Kỷ niệm khó phai

Trong những chuyến đi du lịch dọc theo chiều dài của đất nước, với tôi có lẽ hành trình đến với Phan Thiết là một trong số những hành trình mang lại cho tôi kỉ niệm đáng nhớ nhất.

Kỷ niệm trong các dịp du lịch Phan Thiết dù nhiều, song cái tôi nhớ nhất lại không phải là điều đẹp nhất. Lần đầu tiên tôi đến thăm Phan Thiết là vào năm 2010, lúc ấy Phan Thiết với tôi thật vắng vẻ và bình thường, khác xa so với sự nhộn nhịp, ồn ào và huyên náo nơi xa hoa chốn thị thành như ở Thành phố Hồ Chí Minh hay xa hơn là Thủ đô Hà Nội. Nhưng những lần sau có dịp ghé thăm, mỗi lần đến là mỗi lần thành phố biển đầy nắng gió lại làm tôi thêm bất ngờ về sự thay da đổi thịt của phố biển từ phong cảnh, con người, đời sống đến các dịch vụ du lịch đầy đủ tiện ích và thuận tiện cho du khách gần xa hơn. Tôi cũng không rõ đó là do cảm giác quá cá nhân, hay sự nhận định không rõ ràng của lần đầu tiên đến với nơi này và những lần kế tiếp đã có nhiều thời gian để tìm hiểu khám phá, mới vỡ lẽ ra được nhiều điều như thế. Chỉ biết là, Phan Thiết ít nhất riêng với tôi, thưc sự thay đổi rất nhiều so với lần đầu tiên tôi đặt chân đến.


doi-cat-bay-phan-thiet-1

Đồi cát Phan Thiết


Tôi vẫn nhớ, lúc tôi đến Phan Thiết lần đầu, phải vất vả lắm mới tìm được một khách sạn tương đối là đẹp mắt và chất lượng dịch vụ chỉ ở mức trung bình, các món ăn dù được đánh giá là khá tốt nhưng khi dùng thì tôi chỉ thấy là tạm được. Thế nhưng ngày tôi trở lại, sau đó không quá lâu, có rất nhiều thứ đã được khắc phục và thành phố biển vui tươi này ngày một hoàn thiện hơn. Điều này khiến tôi thấy thật háo hức, muốn khám phá thật nhiều dù vẫn chỉ là biển như thế, nhưng mỗi lần trở lại đều thấy đáng yêu hơn, dù cảm giác và cái nhớ lần đầu tiên đến thăm vẫn còn nguyên.

Mỗi lần trở lại, đi qua những chặng đường cũ, tôi vẫn còn nhớ như in về buổi chiều khi xưa cùng gia đình đang vui vẻ tản bộ trên vỉa hè ở con đường Nguyễn Đình Chiểu, thì bất chợt trời kéo mây và mưa cũng đến sau đó vài giây. Chúng tôi nhanh chóng tìm được chỗ trú mưa bên hiên nhà của người ta, lúc ấy con đường trở nên vắng lặng lạ thường. Trong cơn mưa chiều bất chợt ấy, viễn cảnh mang theo từ Sài Gòn là những khoảnh khắc tham quan, dạo quanh Thành phố Phan Thiết tươi đẹp đã bị dập tắt ngay lập tức theo cơn mưa đổ, rồi chuyển sang thành cơn đói cồn cào. Nhìn quanh quẩn chẳng thấy được quán ăn nào cả, theo quán tính chúng tôi lội theo vỉa hè và thay phiên nhau quan sát tìm quán nào còn mở cửa không. Bỗng, tôi hét lớn lên: “Có rồi kìa!” khiến mọi người giật cả mình, cùng nhìn về hướng quán ăn nhỏ ven đường với ánh sáng đèn chấp chới, ai cũng mau chóng tiến tới trong trạng thái sẽ được cứu thoát. Những tưởng được thưởng thức một bữa ăn ngon lành, nhưng than ôi, chủ quán nói một câu rất nhẹ nhàng: “quán tôi chỉ còn sáu dĩa cơm sườn thôi”, mà trong gia đình chúng tôi lúc ấy có tới 9 người…Ăn vội bữa cơm tình thế, rồi trải qua một đêm không ngủ vì thức ăn kém chất lượng làm cả gia đình phải phiền hà thức trắng, chuyến du ngoạn nghỉ biển Phan Thiết đầu tiên của gia đình tưởng chừng như cũng là dấu chấm hết cho những chuyến nghỉ biển Phan Thiết sau này.

Dường như trong tôi còn có cái duyên khá đậm đà với Phan Thiết, bởi sau chuyến nghỉ mát đáng phải nhớ ấy, tôi còn phải quay lại Phan Thiết khá nhiều lần vì công việc. Chính nhờ những chuyến công tác này, tôi đã có nhiều thời gian hơn để cảm nhận, để nhìn thấy những góc cạnh khác của thành phố biển thật hiền lành đáng mến, nơi đây còn có rất nhiều điều tuyệt vời hiển hiện, làm lu mờ đi ý niệm không trở lại nghỉ mát khi xưa mà mọi người trong gia đình ám ảnh.

Những buổi chiều ở Phan Thiết sau này với tôi, khi dạo trên cung đường quen thuộc Nguyễn Đình Chiểu, kỷ niệm xưa đều trỗi dậy như mới. Ngày đó có thể xem nó là một trải nghiệm thật tồi tệ, nhưng sau này, lại trở thành kỷ niệm thật đáng giá không có gì đánh đổi được. Quán cơm nhỏ nhắn ngày xưa không còn, thay vào đó đã là một nhà hàng thanh lịch, ngay sát cạnh là quán cà phê sân vườn thoáng đãng, đón khách ra vào tấp nập với đủ thực đơn thức ăn đồ uống phong phú. Tuy vậy, một góc ký ức nhỏ nhắn của tôi và gia đình vẫn hiển hiện ở đó, dù đĩa cơm sườn khi xưa không ngon, nhưng theo dòng đổi thay của Phan Thiết, nó lại là những kỷ niệm thật giá trị mà không có gì thay thế được.

Những món ăn ở Phan Thiết bây giờ với tôi cũng khác xưa rất nhiều. Có thể do sau này tôi mới có dịp khám phá nên thấy nó khác dù mọi thứ xưa nay có thể là vẫn thế. Cũng có thể do cái nhìn và cảm nhận của tôi đã khác lần đầu tiên rất nhiều nên vậy. Dù có suy nghĩ thế nào, thì kỷ niệm không thể quên vẫn là đĩa cơm sườn không ngon của ngày trước, vẫn là cơn mưa đỏng đảnh bất chợt của phố biển, vẫn là sự tĩnh lặng vắng vẻ của phố phường khi chiều xuống,…những kỷ niệm đó ở một khía cạnh nào đó chẳng phải là ngọt ngào, song lại là những thước phim ký ức sống động nhất, vẫn luôn còn đó theo chân tôi dù có trở lại Phan Thiết biết bao lần và cho dù Phan Thiết có đổi thay đến mấy đi chăng nữa.

 

Có thể bạn quan tâm
chat-zalo
Chat Zalo
facebook message
Facebook