Đặt Tour: 0902 107 107

Cần Thạnh - Thạnh An - Xã đảo bình yên của TP.HCM

Xã Cần Thạnh và xã đảo Thạnh An thuộc huyện Cần Giờ cách trung tâm TP.HCM 1.5 tiếng chạy xe (vận tốc không quá cao). Lý do mà tớ đến với xã đảo Thạnh An là tình cờ, rất tình cờ. 

Có một chị bạn thích du lịch và có ấn tượng đặc biệt đối với ảnh chụp những con đường cây xanh yên bình, giàn hoa giấy và bờ đá bến tàu lộng gió... Những bức ảnh mang tính thôi thúc!

Tớ và chị bạn cùng đi, khởi hành vào một sớm chủ nhật, thẳng đường qua quận 7 tới Nhà Bè và qua phà Bình Khánh. Khi phà cập bến bờ bên kia, bạn có thể cảm nhận không khí thay đổi đột ngột, có sự trong lành, mát mẻ bất ngờ.

Ấn tượng với tớ là những con đường rộng thênh thang ít người, hai bên rừng sác bạt ngàn xanh tươi và những cây cầu nối những kênh rạch... Cảm thấy lòng mình bình yên đến lạ!

phuot-can-thanh-thanh-an4

Đường đi Cần Thạnh - Thạnh An

phuot-can-thanh-thanh-an

Trên đường đi, bạn dễ dàng nhìn thấy tấm biển chỉ dẫn đến xã Cần Thạnh. Lối vào là một con đường nhỏ với 2 bên bờ cây xanh phủ bóng mát. Vào tận bên trong thì đường rộng hơn, xe cộ thưa thớt và lướt qua nhẹ nhàng. Tại đây, bạn có thể ăn sáng, nghỉ ngơi. Mục tiêu của 2 đứa là tìm gặp giàn hoa giấy đầy mê hoặc mà ai đó đã chụp đưa lên blog. Nhưng hoa giấy tìm không thấy thay vào đó là một giàn hoa tigon tuyệt đẹp cũng không hề kém cạnh.

phuot-can-thanh-thanh-an8

Hàng rào tigon nhìn mê ly luôn

phuot-can-thanh-thanh-an7

Việc thăm thú một nơi xa lạ rất hay ho, chúng tớ đến chợ Cần Thạnh, thăm một ngôi miếu và ra ngoài bờ đá chụp ảnh. Có lẽ người dân ở đây không xa lạ gì với những bạn trẻ với chiếc máy ảnh trên tay và khăn rằn choàng cổ.

Chúng tớ lại mon men đến bến tàu, nơi có rất nhiều bạn trẻ dự định xã đảo Thạnh An. Tớ tò mò về sự nhiệt tình ấy nên đã quyết định đi. Bến tàu có nhiều xe ôm gọi mời để chở khách sang một bến khác vì thủy triều đang xuống  nên tàu không thể neo vào bến này.

phuot-can-thanh-thanh-an2

Nhưng tụi tớ quyết định đi bộ bởi chẳng có gì gọi là vội vàng cả. Tưởng gần nhưng cũng khá xa, nhìn lại chỉ có 2 đứa cuốc bộ à. Mấy chú xe ôm nhìn 2 đứa với vẻ ái ngại.

Con thuyền ra đảo cập bến đưa người về và chở người đi, ta nói đông cứ như tàu chở dân tị nạn ấy (đúng là sức mạnh lan truyền của mạng xã hội). Tàu chạy 45 phút là tới xã đảo Thạnh An. Hiện ra trước mắt tớ là hai dãy nhà san sát bao lấy một con đường chung nho nhỏ, và rất dễ dàng chọn một lối rẽ dẫn ra phía biển.

phuot-can-thanh-thanh-an3

Xã đảo Thạnh An

phuot-can-thanh-thanh-an1

Tớ thấy người ta mang bia đến để picnic và ăn uống, mỗi nhóm chọn tìm một góc phía biển để “thả neo”. Ngoài việc được nhiều người biết đến thì xã chẳng có thêm lợi ích gì. Xã đảo bình yên là thế và dường như nó luôn hoan hỉ chào đón khách phương xa. Nhưng chính tớ lại lấy làm ái ngại vì nơi đây phải tải thêm nhiều rác thải hơn và có vẻ là quá sức so với sự nhỏ bé của nó.

Điều lạ là trên đảo rất ít quán nhậu, quán hải sản để phục vụ du khách. Thường là mọi người đến đây mua hải sản ở Cần Thạnh hoặc mua hàu tại vài điểm trên đảo rồi tự nướng lấy thôi.

phuot-can-thanh-thanh-an5

Chúng tớ đến thăm Thạnh An vào một ngày trời không tạnh ráo, một chiều trời mưa to khiến những vị khách phải vất vả tìm nơi trú mưa. Nhưng nhờ đó mà chúng tớ biết được thêm về cuộc sống của người dân xã đảo. Thật tuyệt khi ngắm mưa bên ly cafe sữa nóng, ngắm những đứa trẻ đen nhem nhẻm đùa nghịch ngoài mưa. Cô chủ quán trò chuyện âu yếm, kể về 3 đứa con đi làm xa, kể về cuộc sống trên đảo, thấy mưa to cô còn mời 2 đứa ngủ lại mai về. Mưa hơn 1 tiếng thì tạnh, chúng mình thanh toán 2 ly cafe chỉ 6k/ly, rẻ và ngon tuyệt. Sau đó cất bước về phía bờ biển.

phuot-can-thanh-thanh-an9

Dạo bước bờ kè sau cơn mưa

phuot-can-thanh-thanh-an6

Bờ kè đang được gia cố cao hơn và chắc chắn hơn, chúng mình đi hết con đường bờ kè giữa trời mưa lất phất và lội ra bờ biển chơi cùng đám trẻ.

Đợt đi và đợt về tàu đều đông khẳm, chiếc tàu nhỏ oằn mình ra mà chở người vì đây là chuyến tàu cuối trong ngày. Ngồi ngoài mui có gió biển lồng lộng, bạn có thể thấy cá nhảy tí tách trên mặt nước, thấy những cánh rừng sác ngập nước, thấy những bè nuôi hàu, thấy mặt nước lênh đênh...

Chúng mình về lại Sài Gòn trên con xe trong khi trời sập tối rất nhanh. Chưa ra khỏi Cần Thạnh mà trời đã mưa như trút nước. Hành trình về mù mịt chỉ với mưa, bóng đêm và vạch trắng giữa con đường. Và thật vui vì đã trở về nhà với vô vàn tình cảm về xã đảo bé nhỏ - xã đảo Thạnh An – Cần Giờ.

Thật ra, nhiều người đến với đảo nhận xét là rất chán, chẳng có gì nhưng với những ai cần sự bình yên, muốn cảm nhận sự thảnh thơi thì xã đảo Thạnh An là địa điểm bạn nên một lần tới!

------

Cảm ơn về những chuyến đi, cảm ơn vì vẫn còn có thể đi...

Linh Còj

Có thể bạn quan tâm
chat-zalo
Chat Zalo
facebook message
Facebook