Đặt Tour: 0902 107 107

Leo núi Bà Đen theo một cách riêng

nui-ba-den-tay-ninh-1

Núi Bà Đen từ lâu đã trở thành một điểm đến nổi tiếng của Tây Ninh. Hàng ngày và nhất là những ngày rằm âm lịch, nơi đây thu hút lượng du khách khá lớn đến viếng thăm và cầu nguyện.

Còn tớ, tớ cũng có một lịch trình viếng thăm núi Bà Đen vào đầu tháng 5, khi mà những ngày nghỉ lễ đã kết thúc. Không phải vì ngại lượng người đông đúc ngày lễ mà vì khoảng thời gian ấy tớ khá rảnh.

Thật ra, đi du lịch Tây Ninh có thể đặt tour giá rẻ, đi theo đoàn hay đi hội nhóm để cùng chơi, cùng ăn, cùng leo núi... Nhưng tớ chọn cách đi phượt một mình và đây là lần đầu tiên tớ đi một mình.

Vì còn quá nhiều bỡ ngỡ và lo lắng nên tớ cũng tìm hiểu cách đi, nơi ăn chốn ở qua những lời review trên forum, tin tức du lịch về địa điểm du lịch này. Vạch sẵn một lịch trình trong đầu...

toa-thanh-tay-ninh

Hoa trong khuôn viên tòa thánh Tây Ninh

Hướng về Tây Ninh

Thật ra, đường đi không quá khó khăn. Từ Sài Gòn chạy hướng đường đi Củ Chi, rẽ phải trái theo chỉ dẫn, và tớ đã đến Tây Ninh sau 2 giờ chạy xe. Ban đầu là viếng thăm Tòa Thánh Cao Đài ở đây và tham dự các nghi thức hành lễ vào 12h trưa. Tòa thánh tọa lạc trên mảnh đất khá rộng, nhiều cây xanh, có một quảng trường lớn. Bên trong tòa thánh là kiểu kiến trúc rồng nhiều màu sắc, quả địa cầu lớn và biểu tượng 1 mắt độc đáo với nhiều ý nghĩa tâm linh, thiêng liêng. Lần đầu tiên nhìn thấy nên tớ thật sự rất ấn tượng.

nui-ba-den-tay-ninh

Hành trình tiếp theo là Chùa Bà Đen

Khoảng 2h chiều, tớ lên xe và men theo biển chỉ dẫn để tới núi Bà Đen, cũng không quá khó khăn. Tớ gửi xe và mua vé vào cổng với số tiền 12.000đ. Đường lên chùa phải đi qua đoạn đường bằng khá xa với nhiều hàng quán bán nhiều loại thực phẩm như bánh tráng trộn, muối tôm, trái cây rừng, nước uống (đoạn này bạn có thể đi xe điện). Tiếp đó là bước trên rất nhiều bậc thang để lên được chùa (ngoài cách đi bộ còn có vài lựa chọn khác là cáp treo và máng trượt).
Chùa Bà Đen rất đẹp với nhiều ngôi chùa nhỏ, đền thờ được xây dựng trên vách núi. Tuy đã hết ngày nghỉ lễ nhưng chùa vẫn rất đông người: người già, trẻ con, kẻ bán buôn, người vác thuê cứ rôm rả... (người dân dâng lễ dùng tiền mua lương thực, đồ chay và thuê người vác lên các địa điểm).

Tấm bảng với dòng chữ "Đường lên đỉnh núi"

Mọi thứ có vẻ đơn giản khi chỉ tham quan xung quanh chùa và lên xe về nhà khi chiều xuống. Với tớ, hành trình ấy dài hơn, thú vị hơn khi tớ bắt gặp cái bảng chỉ dẫn” Đường lên núi”. Lúc ấy là 3h chiều và thời tiết khá mát mẻ. Bản thân tớ thật đơn giản với suy nghĩ chắc nó cũng như núi ở Vũng Tàu (chùa Phật Quang - Bà Rịa hay núi đức mẹ Long Hương) nhưng hoàn toàn không phải thế.

Đường lên đỉnh núi không có bậc thang nào nữa, là vách đá to nhỏ cheo leo, đôi lúc thẳng đứng, chỉ có bậc sắt ở vách vô cùng thô sơ để leo. Với những bạn trẻ và cả tớ nữa, đây đích thị mới đúng nghĩa là leo núi. Tớ leo lên và những người khác thì leo xuống với những lời dặn theo, còn 2 tiếng nữa, còn 1 tiếng nữa mới tới. Thật ra, bản thân cũng hơi lì một chút, gần tới rồi chẳng lẽ bỏ công leo nãy giờ. Thế là tớ bỏ mặc những lời can ngăn đầy thiện chí.
Cái khao khát chinh phục đỉnh núi đúng là dễ dàng thách thức những gian nan trên đường: Mồ hôi gần như ướt hết tấm lưng, chân mỏi rã rời, đôi dép dù chắc chắn nhưng không dành cho con đường đầy sỏi, đá và dốc. Rõ ràng, mọi thứ không dành cho việc chinh phục bất đắc dĩ này.

Dọc đường, bạn hoàn toàn có thể nghỉ ngơi và tiếp nước tại những quán nước đơn sơ ven núi, cũng ít thôi, khoảng 3-4 quán gì đó.

Đêm ấy - Tớ đã ở đây

Lên trên đỉnh núi là 6h tối, tớ thở dồn dập và thấy thoải mái hơn khi biết mình đã đến đỉnh. Trên đây có một trạm thu sóng và miếu Bà đơn sơ. Cảm giác lần đầu chạm tay vờn mây thật là thích, mây giăng khắp lối, xa xăm mênh mông. Mê mẩn với những điều mới mẻ xung quanh cho đến khi nhận ra không còn ai xung quanh mình cũng là lúc trời sụp tối. Chân còn đang mỏi và đường xuống núi tối thui, và tớ đã ở lại đây vào đêm ấy.

Tớ không thể diễn tả lại cái cảm giác ấy, chỉ có thể nói với bạn rằng chưa bao giờ mình được ngắm trăng, sao to và rõ đến vậy, chưa bao giờ trải qua cái lạnh khủng khiếp đến vậy, chưa bao giờ thấy nhớ bạn bè, người thân đến vậy. Đêm ấy, tớ thấy trời đổ sương, thấy gió rít mạnh vào rặng cây, thấy đom đóm lập lòe và thấy đêm dài bất tận! Đêm ấy, tớ không ngủ!

leo-nui-ba-den

Đón bình minh trên núi Bà Đen - Trong trẻo, an yên

5h30 sáng, tia nắng đầu tiên chạm vào người tớ như lay tớ bừng tỉnh. Đó là khoảnh khắc khó quên nhất trong cuộc đời của tớ. Tớ vẫn ở đó đợi chờ thời điểm mặt trời ló dạng, ngắm bình minh từ đỉnh núi là cảm giác thật đặc biệt và trọn vẹn.

Khi chuẩn bị tinh thần leo xuống thì mây giăng trùng trùng bao phủ tất cả mọi thứ, lúc ấy chỉ có tớ và mây. Có cảm giác lạc vào chốn thần tiên vậy! Nó khó tin ngay cả đối với bản thân tớ lúc này.

Tớ leo xuống với chiếc gậy, đồng hành với tớ là một đàn muỗi dày kín. Thời gian leo xuống ước chừng hơn 2 tiếng thôi.

Kết thúc hành trình leo núi bà Đen với những trải nghiệm khó quên!

Lời khuyên cho mọi người: Tốt nhất là leo theo đoàn để không cô đơn, tối đến đốt lửa trại ca hát và ngủ ngon trong lều, sáng ra ngắm bình minh. Điều đó tuyệt hơn gấp nhiều lần hành trình bất đắc dĩ của tớ. Đừng như tớ!

Linh Còj

Có thể bạn quan tâm
chat-zalo
Chat Zalo
facebook message
Facebook