Đặt Tour: 0902 107 107

Hành trình Thác Damri - Đẹp và ấm tình

Từ Đà Lạt về lại Sài Gòn có lẽ không có gì để kể nếu mình không quyết định rẽ vào Bảo Lộc dạo chơi thác Damri. Hành trình này có lẽ để lại ấn tượng nhất với mình về tình cảm của người dân xứ sở trà xanh bạt ngàn.

Làm một cuộc dạo chơi thác Damri chứ không có gì to tát!

9h sáng mình mới từ Đà Lạt di chuyển về Bảo Lộc, đi theo biển chỉ dẫn nên không quá khó khăn. Thành phố Bảo Lộc cũng phồn hoa như nhiều thành phố khác, nó không có được cái lạnh như Đà Lạt nhưng vẫn cho cảm giác dễ thở của phố núi. Đến thành phố thì dễ nhưng đường dẫn đến thác không dễ kiếm chút nào.

thac-damri-9

Mình phải hỏi rất nhiều người, và may mắn một bác làm vườn tốt bụng đang vác cuốc trên xe máy chỉ đường. Sự tận tâm của bác là ghé về nhà cất dụng cụ và “hộ tống”mình tới gần thác mới chịu. Đường đi vắng, bao quanh là đồi chè Tam Châu trải ra mênh mông, bát ngát. Vì mình đi chung với bác nên không thể dừng lại chụp hình nhưng thực sự cảnh rất đẹp, dễ khiến người ta say đắm. Nếu có dịp mình sẽ quay lại Bảo Lộc nhiều lần nữa.

Mua vé vào tham quan thác Damri

Trên đường đi, bác tốt bụng nói với mình là nghe đâu ban quản lý thác bán vé combo, tức là vé bao gồm tất cả các dịch vụ vui chơi, ăn uống, giá 200-300.000đ gì đó. Mình thì quyết định ghé cho biết nên có vẻ rất lo.

thac-damri-4

Từ đằng xa đã nghe tiếng thác đổ ào làm động một vùng đất. Trao đổi một hồi, người ta hướng dẫn mình mua vé 55.000 đ (cũng không rẻ cho việc chỉ đi lang thang dòm ngó)!

Thác Damri rất cao và hùng vĩ. Mình không đi thang máy dịch vụ mà hỏi đường đi bộ xuống. Thật ra đi bộ hít thở không khí thiên nhiên cũng rất tốt. Thật ra có gì vội vàng đâu!

thac-damri-1

Bạn có thể đi qua cây cầu bê tông để rồi ướt áo vì làn sương dày. Đôi khi có thể ngắm cầu vồng ẩn trong làn sương ấy. Ở đây có khóm sim tím nở hoa quanh năm rất đặc biệt. Đường đi từ thác lên khá dốc và trơn nên các bạn cần hết sức cẩn thận.

thac-damri-6

thac-damri-7

Giông tố tơi bời nhưng ấm tình người

Vừa ra khỏi khu du lịch thác Damri là cơn giông ập tới, mưa như trút nước, như quất thẳng thừng vào mặt người ta. Mình lì lắm, cứ chạy, nhiều lúc cũng muốn ngã ra vì gió mạnh. Nhưng sự cố chấp không thắng được sự thật là mưa trắng trời, không nhìn thấy gì cả. Ra khỏi đồi chè, mình quyết định dừng trú mưa tại một cơ sở phân bón.

Tại đây, người ta quan tâm nhiều đến chuyện mình đi đơn lẻ và lo lắng cho an toàn của mình. Nhưng mình khá vui vì được nói chuyện và chia sẻ về chuyến đi. Mưa nhỏ dần, mọi người còn chủ động lấy bao nilong lớn gói balo cẩn thận giúp mình trong khi mình kiên quyết từ chối và chụp lại biển số xe để lỡ mà có gì thì “biết đường”.

thac-damri-5

Đi hết Đồng Nai là tới Sài Gòn

3h30, trời còn mưa lớt phớt, nhưng phải khởi hành vì đã là quá trễ để về Sài Gòn. Mình sợ trời tối, sợ những con đường vắng nên từ Bảo Lộc về không nghỉ ngơi quá lâu. Đến địa phận Đồng Nai, mình vào thay quần short, thay đôi dép xỏ ngón, mọi thứ như tươi mới hẳn lên.

Đất Đồng Nai rộng lắm, đường xá đông đúc và mình chỉ việc thả dốc trên những con đường thênh thang. Nghe nói công an Đồng Nai bắt ghê lắm nên mình chẳng dám chạy nhanh, nhưng chẳng thấy bóng dáng mấy chú vì một phần do trời mưa, một phần là trời tối.

Mình khá thích thú khi đi qua danh thắng đá Ba Chồng ở khu Định Quán, Đồng Nai và những khúc sông quy tụ nhiều bè nổi và một khoảng bãi bồi rất rộng. Nếu có dịp cũng mong lang thang xuống nơi đó.

8h tối, mình check in Sài Gòn và thở phào nhẹ nhõm vì mình đã an toàn, đã đi và đã trở về.

Có thể bạn quan tâm
chat-zalo
Chat Zalo
facebook message
Facebook