Đặt Tour: 0902 107 107

Hà Giang – Hành trình tuyệt vời nhất. Tập 3: Cung đường trở về TP. Hà Giang

phuot-ha-giang-tap-3-4

Có thể nói cung đường trở về TP. Hà Giang gom lại nhiều cảm xúc hơn cả. Đó là hành trình săn mây, giao lưu, đổ chút máu và là cuộc chạy đua với đêm tối - thời gian.

Nói rõ hơn, để trở về TP. Hà Giang không phải là đi lại con đường vừa qua mà là cung đường mới Bảo Lâm - Bắc Mê có dính chút địa phận của tỉnh Cao Bằng. Bạn có thể tưởng tượng nó như ta vẽ một vòng tròn thôi.

Ngày thứ 3 ở Hà Giang có mưa

Buổi sớm ở Mèo Vạc, mưa lâm thâm mang cái lạnh tràn về vùng núi. Tụi mình thức dậy với cảm giác không mấy vui vì thời tiết này trong khi anh trai trong nhóm chịu khó dậy sớm khám phá khu chợ gần đó và mua vài cái bánh chiên, bánh nếp ăn lót dạ.

phuot-ha-giang-tap-3-7

Buổi sáng, lịch trình của tụi mình là thăm làng Lô Lô nhưng mưa vẫn sẽ khởi hành cho đúng lịch trình cùng cái áo mưa tiện lợi đã trang bị sẵn. Cả nhóm đội mưa (mưa cũng nhỏ thôi) khởi hành. Làng Lô Lô cách hotel không xa lắm nhưng hơi thất vọng vì nhiều ngôi nhà trong làng hầu như đã được xây mới, không còn nét cổ kính – mộc mạc – thô sơ nữa.

Sau cái khoảnh khắc thoáng buồn ấy, cả nhóm quyết định về hotel thu dọn hành lý để trở về TP.Hà Giang. Ngay cả con đường về như thế nào mọi người cũng chưa ai hình dung được, cứ hỏi người dân và đi thôi. Chạy 1 đoạn thì trời tạnh mưa với cái lạnh sau mưa thì mát thôi rồi, gọi là lạnh nhưng không rét.

Hành trình trở về - Đi để trở về

Vẫn là cảm giác choáng ngợp với những thung lũng sâu thẳm, những khúc cua uốn lượn nhưng chặng này thú vị hơn vì tụi mình được săn mây. Mây bao phủ một vùng rộng lớn, che kín lối đi, mây mờ mờ ảo ảo, thoáng bay rồi bao phủ những vị khách lạ. Cái cảm giác chạm vào mây lần này thích thú và khoái chí hơn, rất rất nhiều mây, cứ như lạc vào xứ sở thần tiên vậy.

phuot-ha-giang-tap-3-14

Hư hư - ảo ảo

phuot-ha-giang-tap-3-9

Thế là đứa nào cũng tự sướng với mây rồi đủ kiểu nhảy yomost... Nói chung tụi mình quấn quýt ở đây khá lâu, một phần chờ mây tan, một phần vì cảnh tượng xung quanh quá đẹp.

Rồi cũng phải dứt áo bước đi. Chặng đường này còn khá ấn tượng với những hàng xuyến chi ven đường trải dài nhiều km, nơi nào cũng có, nhiều nhất là ở những bờ suối. Đoạn đường tiếp theo đường trơn trượt khó đi và một xe trong nhóm bị té, trầy xước và rớt lại vài giọt máu. Lúc té đau thiệt nhưng rồi vẫn vui cười vì nó không nghiêm trọng đến nỗi phải khóc. Vui còn vì có những y tá bất đắc dĩ, dụng cụ sơ cứu sẵn có và những người bạn cùng động viên nhau.

phuot-ha-giang-tap-3-8

Hà Giang níu giữ bước chân người

phuot-ha-giang-tap-3-16

Khung cảnh đẹp như mơ

phuot-ha-giang-tap-3-12

Sau cú té, anh trai phải đi sau chốt nhóm không dám dẫn đầu nữa. Và hành trình vẫn tiếp tục. Đi được một đoạn dài, bạn bị té dừng lại tìm cao dán vì vết thương sưng đau. Hóa ra chỗ dừng ấy chính là làng người Tày đúng chất làng dân tộc với những ngôi nhà sàn cũ kĩ, rêu phong và hàng rào đá xếp chắc chắn. Đằng sau làng còn có con suối chảy qua, có đàn trâu lội qua suối đi ăn... Người dân ở đây thân thiện lắm, một chị người Tày 2 con (gọi chị thôi chứ là 9x đấy) còn dẫn bạn mình lên nhà bôi cao nóng, còn giữ lại mời cơm nữa. Nhưng tiếc là tụi mình không có nhiều thời gian.

phuot-ha-giang-tap-3-5

Làng người Tày

phuot-ha-giang-tap-3-10

Rời làng người Tày cũng là thời điểm đầu giờ chiều, cũng là lúc ai nấy đều đói rã. May sao đi qua một thị trấn nhỏ có vài tiệm ăn thô sơ và cũng ở đây cả nhóm được thưởng thức món phở gà cực chất, chất vì sợi phở đồng bào ở đây tự xay - tự phơi - tự cắt, thịt gà loại gà đồi thơm thơm, dai dai, nước dùng ngọt thanh hòa quyện. Ai nấy đều húp cạn tô, bởi vì về xuôi chẳng bao giờ thưởng thức được cái chất này nữa. Và cũng vì xin sạc pin nhờ máy ảnh mà chúng mình được ngồi cùng bàn nhậu với các cán bộ làng xã trẻ, uống được rượu ngô chính hiệu và nhận lấy những cái bắt tay chân tình cùng lời chỉ dẫn đường đi. Bạn mình còn được tặng nguyên lọ cao nóng bôi chân.

phuot-ha-giang-tap-3-1

Phơi bánh phở - cắt bánh phở thủ công

phuot-ha-giang-tap-3-4

Những km cuối cùng - Thử thách là đây

Đoạn đường còn lại được dự báo là khá dài, nếu không nhanh chân e rằng trời tối khó đi. Rồi cả nhóm qua con đường đá đen nối tiếp con đường nhựa, bên cạnh là dòng sông lớn (nhớ không lầm tên nó là sông Gâm).

Đường về đi qua công trình thủy điện đang thi công, lầy lội đến vô cùng, xe chở 2 người là bó tay nên 1 người phải cuốc bộ bước trên những vết xe ô tô mới, vì con đường (khoảng 500m) toàn bùn loãng không có lối đi. Đoạn này ngốn mất khá nhiều thời gian! Đoạn về tụi mình có đi ngang qua địa phận Cao Bằng và thoáng nhìn thấy lối vào Pác Pó.

phuot-ha-giang-tap-3-6

Qua đoạn đường lầy lội ở đoạn xây dựng Thủy điện

phuot-ha-giang-tap-3-3

Khi cột số chỉ dẫn còn 50km nữa là tới TP. Hà Giang thì cũng là lúc kim giờ nhích qua con số 5. Nghĩ 50km ở đồng bằng chạy có 1 tiếng là chậm nhất chứ mấy. Có ai ngờ rằng 50km đường đèo bằng 3h đồng hồ chạy liên tục, không ngừng nghỉ. Trời lất phất mưa, trời nhá nhem tối khiến ai nấy đều lo lắng. Chưa bao giờ trên đường đi tụi mình phải trông ngóng từng cột số, trông ngóng ánh đèn phố thị mòn mỏi đến như vậy.

50km với trời tối lọ mọ, đường vẫn là những con đèo khó đi và cực kì dốc, cộng thêm đoạn đường chi chít ổ voi, ổ gà và đá lổm chổm, trời mưa và rét về đêm mà mình dù quá lạnh cũng không dám đề nghị dừng lại chỉnh cái áo mưa. Chưa bao giờ người cầm lái lại phải tập trung và có tinh thần thép đến vậy! Chưa bao giờ cảm giác vỡ òa trong vui sướng khi vượt qua thử thách lại rõ đến vậy. Chưa bao giờ có cảm giác đang có mặt trong một cuộc đua cùng thời gian nghiêm túc đến vậy! Bởi chuyến xe tối từ HG-Mỹ Đình là 8h30 mà 8h10 chúng mình mới vượt qua đèo. Cả nhóm đều nghĩ là không kịp và bị lỡ xe. Đến Hà Giang và việc tìm về điểm thuê xe trong cơn mưa cũng là một cuộc đua nước rút gay cấn.

phuot-ha-giang-tap-3-13

Đi đi rồi cũng tới

Cả nhóm phượt chúng mình về tới nơi cũng là lúc xe trung chuyển tới. Cả nhóm tự giác người thay đồ, người thanh toán tiền thuê xe máy, người bỏ đồ dơ ướt, giày dép vào túi rồi thay nhau quăng lên xe. Người cuối cùng thay đồ xong cũng là lúc các thành viên còn lại đang đợi sẵn ở trên xe. Kiểm tra lại có 2 bạn gái chân không tiến về Hà Nội (vì giày đã ướt cả). Và thế là mọi thứ đã ổn khi đồng hồ cát chảy những hạt cuối cùng.

Cả nhóm ngủ nghỉ trên chuyến xe đêm trở về thủ đô, đánh một giấc chưa bao giờ say và mê mệt đến thế.

Ngày cuối trên đất Hà Giang đọng lại biết bao niềm vui và nước mắt mà mỗi người trong nhóm không bao giờ quên được. Hành trình Hà Giang đã kết thúc với biết bao dư vị cũng không ít những tiếc nuối.

Vì Hà Giang quá đẹp, quá ấn tượng nên nhiều người bạn của mình đã đến một lần đều muốn trở lại lần 2, lần 3… nếu có cơ hội. Bạn hãy cũng thử thách bản thân một lần nhé! Nhớ là đi để trở về!

Linh Còj

Có thể bạn quan tâm
chat-zalo
Chat Zalo
facebook message
Facebook