Đà Lạt chưa bao giờ lạnh như thế?
Đây là lần thứ 2 mình đến với Đà Lạt, thích nhất là không khí mát lạnh, dâu tây và những khu vườn xanh tươi. Nhưng lần này thật khó khăn để đến với Đà Lạt bởi trước mắt là một con đèo và một cơn mưa.
Đà Lạt một chiều mưa - Nghe lạnh và thổn thức
Từ TP. Phan Rang Tháp Chàm để đến với Đà Lạt phải qua cái đèo có tên là Ngoạn Mục, nghe thôi đã hơi sợ sợ rồi hơn nữa mình cũng chưa có leo đèo bao giờ. Ai cũng nói là rất nguy hiểm, phải chạy thật chậm và cẩn thận.
Phía trước là đèo
Trước khi qua đèo mình gặp một cơn mưa bất ngờ, dù đã gần đến chân đèo nhưng buộc phải dừng lại tại một quán cháo nhỏ để trú mưa. Mình hỏi một bác xe tải về đường đi, mưa có khó qua đèo không ạ? Khi nào thì hết mưa nhỉ? Bác ý bảo đèo này qua có gì khó đâu còn khi nào hết mưa thì trời mới biết. Mình thật cảm ơn bác xe tải vì đã gieo vào mình một sự lạc quan, bình thản dù biết trời sắp tối!
Mưa nhẹ hạt hơn, mình quyết định đi tiếp nhưng có vẻ Đà Lạt muốn thử thách vị khách lạ nên trời lại mưa tiếp, mưa to hơn trước, mưa trắng trời. Toàn thân mình ướt sũng vì chẳng chuẩn bị áo mưa, vì dọc đường nhà thưa thớt không có chỗ trú mưa, may mà gặp một cây xăng trên đường. Khoảng 30 phút sau thì trời tạnh mưa.
Qua đèo là đến Đà Lạt, đơn giản thôi mà!
Bắt đầu lên đèo, mình chạy cẩn thận lắm nhưng cũng không có gì khó khăn, đường ít xe và dễ chạy. Mình mải mê ngắm rừng núi xanh ngắt, càng lên cao càng thấy hùng vĩ, rồi dừng chút chụp ảnh và hít khí trời. Nhiều khi thấy cả con đèo chỉ có một mình mình với con xe thôi.
Càng lên cao không khí càng lạnh hơn, cộng với gió nhiều, cộng với đồ ướt nên cái lạnh dễ thẩm thấu vào cơ thể. Nói chung, đây là cái lạnh khá đáng sợ! Lạnh kinh khủng!
Cứ chạy cứ chạy rồi mình đến thị trấn Lạc Dương (nghe tên giống TQ ghê), dân cư đông đúc hơn, ai nấy đều áo gió, áo len. Cuộc sống yên bình và hiền hòa đến lạ. Trên đường đi vẫn thấy biển chỉ dẫn hướng lên Đà Lạt nên mình không phải hỏi nhiều. Từ Lạc Dương lên Đà Lạt đường nhỏ và không êm ái nữa, không hề thấy bóng dáng xe lớn (nhìn đường thì chắc ko đủ cho 2 xe lớn tránh nhau đâu).
Đồi chè Cầu Đất
Dọc đường nó thấy nhiều biệt thự rất đẹp, bên trong bên ngoài đều trồng rất nhiều loại hoa. Chiều dần về tối, sương giăng trước mặt và khắp lối, nó vẫn cắn răng giữ tay lái với đôi bao tay ẩm ướt. Có nhiều gia đình từ Phan Rang lên Đà Lạt tránh nóng, hỏi thăm và quan tâm mình. Họ hơi ngạc nhiên vì mình chỉ có một mình, tay run run, nói không thành tiếng, nụ cười cũng dần tím tái.
Rồi mình tới đồi chè Cầu Đất khi trời chập tối. Mình vội vàng chạy vào con đường nhỏ tham quan chút, nhờ người dân chụp hình.
Đi đi rồi cũng đến. Check in Đà Lạt
Từ đây đến TP. Đà Lạt vẫn còn 20-30km gì nữa cơ. Trời đã tối nhưng mình vẫn còn ở trên đèo, đường thì hẹp mà cô gái thì lọ mọ chạy và lo lắng. Nhưng cuối cùng cũng tìm và check in hostel kết hợp pub tên gọi Beepub (trên đường Trương Công Định) . Lúc ấy là 19h15, phòng Dom thật xinh và ấm cúng, theo cảm nhận của mình là khá sạch sẽ vì cô lao công thường xuyên vào dọn dẹp. Người trọ trong phòng hầu hết là đi một mình và có nhiều câu chuyện bên lề.
Hoa dã quỳ
Mình bắt đầu cất hành lý, tắm rửa để ra ngoài kia dạo phố. Tính ra sức còn dai và còn loanh quanh vô tư.
Đà Lạt vẫn vậy, vẫn cái lạnh mát người và mê người, lạnh vừa thôi chứ chẳng phải lạnh tê tái. Cái không khí này tuyệt vời hơn bất cứ đâu. Mình ghé uống sữa đậu nành nóng và ăn vài cái bánh ngọt như nhiều du khách. Rồi dạo bờ hồ Xuân Hương, chợ đêm và ăn thêm tô súp cua. Trở về Beebup và phiêu theo đêm nhạc rock, hát live, ở đây đa phần là người nước ngoài và các bạn trẻ với chai bia trên tay. Nói chung, mình thích Beebup!
Hành trình khám phá Đà Lạt
Sáng ngày hôm sau, mình ghé ăn tô bún bò ở đường Thông Thiên Học (nơi từng trọ ngày xưa), bún bò ở đây vừa ngon vừa rẻ lại có đĩa rau to chà bá luôn, ngon lành và no nê. Đi ra đầu đường là đường Bùi Thị Xuân, mình bắt gặp quán bánh mì xíu mại chén cũ, thèm và lại ngồi ăn. Tự nhiên thấy dạ dày của mình hôm nay to ghê!
Bánh mì xíu mại Bùi Thị Xuân
Ăn xong thư thái đọc tờ báo và nhâm nhi cà phê sữa tại một quán bình dân trên đường Nguyễn Văn Trỗi. Một sớm bình yên và ko lo toan! Hành trình tiếp theo của mình là đến thăm nhà thờ Con Gà, trường Cao đẳng Sư phạm, Ga xe lửa, Hồ than thở, đồi thông và vườn dâu.
Trưa đến, mình thưởng thức nem nướng Bà Hùng nổi tiếng, 40k/phần cũng khá là ngon và no. Đợt này đi Đà Lạt chỉ muốn loanh quanh TP vì lần đầu mình đã đi những nơi xa rồi. Gần 14h về nhà nghỉ trưa trên cái giường nệm và chăn bông ấm áp.
15h, Đà Lạt mưa, mưa tí tách rất thơ qua tấm kính và khung cửa sổ. 17h trời tạnh mưa và quang đãng, mình lại loanh quanh bờ hồ ngồi ăn bắp nướng, ghé ăn bánh tráng nướng cực ngon của bà cô khó tính trên đường Nguyễn Văn Trỗi. Tính ra đi dạo Đà Lạt một mình khá buồn, khá tủi thân. Cho nên, bạn đừng thử!
Sáng hôm sau, mình tạm biệt Đà Lạt để trở về Sài Gòn! Dù thế nào đi nữa, mình vẫn yêu Đà Lạt ghê gớm!
Linh Còj
Tour Nha Trang 3N3Đ - Dốc Lết - Bãi Tranh - Vinpearl Harbour - Buffet Hải Sản
Xe giường nằm
2,390,000đ